
Nhà thơ Phan Mạnh Danh vốn tên là Trung, hiệu Thế Vọng, Phù Giang, sinh ngày 12-12-1866 (6-11-1866 âm lịch) quê ở làng Phù Đổng, huyện Ân Thi, tỉnh Hưng Yên.
Ông là con trai trưởng cụ Thị độc Phan Trác Hoạt, cháu Hoàng giáp Phan Tứ - Tuần phủ Khánh Hoà. Thuở nhỏ, ông theo học với các bậc đại khoa Trần Như Sơn, Nguyễn Đình Khanh, Vũ Cẩn, nhất là tiến sĩ Hành Thiện Đặng Xuân Bảng ở Nam Định và cụ Hoàng giáp Nguyễn Viết Bình ở Hưng Yên.
Ông nổi tiếng về tài thơ văn, vẽ giỏi, ngòi bút tài hoa của ông khiến sĩ phu khen ngợi là bậc danh sĩ tài danh đất Nguyệt Hồ.
Năm Mậu Tý (1888), ông kết duyên với con gái cụ Kép Trần Xuân Luyện. Nhờ người vợ đảm đang nên cuộc đời của ông càng vui tươi phấn phát trong giới văn học và mở trường đào tạo được nhiều nhân tài cho đất nước.
Năm Mậu Thân (1908), ông làm giáo học ở tỉnh lỵ Hưng Nguyên chuyên tâm soạn sách giáo khoa. Ít lâu sau, ông về nghỉ hưu. Ngoài 70 tuổi được phong Phụng nghị đại phu, Hàn lâm Thị độc.
Ngày 9-6-1942, (26-4-1942 âm lịch) ông mất, hưởng thọ 76 tuổi.
Tác phẩm
I. Phù Giang thi tập
1.
Mấy bức tiên hoa: thơ lục bát và song thất lục bát.
2.
Hà Giang nhật trình: thơ song thất lục bát.
3.
Xuân mộng: Ký, hành và thơ.
4.
Đề thanh tâm lục (thơ vịnh Kiều).
5.
Tùng thảo (thơ ca).
II. Phù Giang văn tập (Phú, kinh nghĩa, văn sách, văn tế).
1.
Bút hoa.
2.
Kiều tập thơ cổ.
3.
Thơ cổ tập Kiều.
4.
Thơ cổ tập truyện Nôm.
5.
Thơ chữ tập cổ.
6.
Cổ thi trích dịch: dịch thơ cổ từ Hán, Sở, Đường, Ngũ đại, Tống, Nguyên, Minh, Thanh.
Và nhiều sách giáo khoa, tuồng, truyện dịch...