"Ai công lục" (Chép về nỗi nhớ ông)
I
Điếu thi
1
Cầm cự bao ngày nay đã đi
Trong niềm thương tiếc của bao người
Mong ông được sớm về Tịnh độ
Nghẹn ngào khôn thốt được ra lời
2
Tin buồn thấu tận ruột gan
Ông đi thanh thản khi đang nằm giường
Ông về với cõi Tây phương
Ngăn sao được lệ đau thương tuôn trào
II
Cảm tác khi nghe tin ông mất
Từ nay thiếu vắng một người
Buồn nầy nào dễ nguôi vơi trong lòng
Một đời nghiệp đã trả xong
Hương nầy xin khấn cầu mong Di đà
Đưa người xa cõi Ta bà
Về miền Cực lạc cài hoa viên đường
III
Lỡ hẹn Ngày Thơ Việt Nam 2015
Ngày Thơ trùng ngày tang
Không thể nào đi được
Đành hẹn đến sang năm
Cho thoả lòng mong ước
Ôi cuộc đời phù thế
Chỉ như mảy bụi mà
Lại giở kinh ra đọc
Niệm thầm câu Di đà
IV
Ghi trong lễ tang ông (I)
1
Biết sống - Đời vô thường
Sớm tựa vào cửa Phật
Đi đến cuối chặng đời
Tất thảy đều bụi đất
2
Lẽ vô thường sớm nhận
Cửa Phật đã nương rồi
Cuộc đời đến cuối chặng
Thảy đều bụi đất thôi
V
Ghi trong lễ tang ông (II)
Từng đoàn khách đến viếng
Dâng vòng hoa nghiêm trang
Nhạc tang lại vang tiếng
Xéo vào lòng người đau
Những cảm xúc xáo trộn
Giọt giọt lệ trào rơi
Cái bắt tay thông cảm
Đã nói lên bao lời
Và mai lễ truy điệu
Sẽ mang ông ra đi
Tới cõi miền Cực lạc
Chẳng còn phiền não chi
VI
Chép lúc đi nghỉ
Ngồi buồn viết mấy câu thơ
Lại đang tang sự càng đờ đẫn thêm
Mong đừng thức trắng qua đêm
Mai còn có việc phải nên vững lòng
VII
Bên linh cữu ông
1
Ngồi ở bên linh cữu
Mắt chợp được mấy đâu
Đêm dài hơn thế kỷ
Khôn vợi được lòng sầu
2
Nỗi đau càng nén lại
Càng dễ bật ra mà
Nhìn ông thêm xé dạ
Chẳng riêng gì người thân
3
Trời đã dần hửng sáng
Phòng tang hương lạnh bay
Nhạc càng thêm chà xát
Vô nỗi xót đau này
XIII
Ghi trong lễ tang ông (III)
1
Phòng tang hương nghi ngút
Từng khách viếng ra vô
Nhạc càng thêm đau xé
Lệ nầy nào hết khô
2
Linh cữu chuyển lên xe
Để về nơi yên nghỉ
Từng hàng người đưa tiễn
Theo từng từng bước đi
3
"Xin gởi lời chia buồn"
Một lời thôi trọn đủ
Những cảm tình trân quý
Gởi người cõi thiên thu
4
Một đời vì sự nghiệp
Một đời vì cháu con
Nay tuổi trời đã trọn
Người yên bình ra đi
5
Có người bắt tay chặt
Có người bắt tay hờ
Dầu theo kiểu nào nữa
Cũng từ tâm vô bờ
6
Nghe các Thầy tụng kinh
Đưa ông về Cực lạc
Hương trầm xông ngào ngạt
Thời gian như đọng ngừng
IX
Viết riêng cho cô, người đã chăm ông bao năm trời cho đến ngày ông về cõi vĩnh hằng
Nhìn mặt ông lần cuối
Lệ lại bật tuôn ròng
Biết bao niềm đau đớn
Khôn giữ được trong lòng
Chú phải đỡ cô đi
Cho đến khi nguôi vợi
Chăm ông bao năm trời
Đạo làm con tròn vẹn
Nay ông đã đi rồi
Nhà bỗng thành trống trải
Chỉ hơi ấm còn lại
Trong mỗi thứ đồ ông
Thắp hương làm lễ cúng
Trước linh vị ông đây
Bao niềm thương tiếc nhớ
Sao tỏ được đủ đầy?
X
"Nghe bác đọc lời cuối"
Nghe bác đọc lời cuối
"Bố ơi bố, bố ơi"
Nỗi đau trào bật lệ
Không cách nào nguôi vơi
XI
Viết sau buổi đưa tang
Chiều trở dần sang tối
Sau buổi tiễn đưa ông
Mỗi người một tâm trạng
Khôn ngăn được lệ ròng
Thế là từ nay đã
Không còn bóng ông yêu
Bao nỗi niềm khó tả
Càng thêm thương nhớ nhiều
Tro ông gởi về chùa
Nằm cạnh bà yêu dấu
Rồi mỗi năm con cháu
Lại đến thắp hương cùng
Ông ơi... ông.... ông ơi!
XII
Tiễn linh cữu ông ra xe về Bình Hưng Hoà hoả thiêu
Động quan mười một giờ trưa
Những người khách viếng cùng đưa ông về
Cháu con khẽ bước lên xe
Bình Hưng Hoà đó thêm se thắt lòng
Thương ông lệ lại tuôn ròng
Ông ơi một tiếng nghẹn không thành lời
XIII
"Nỗi đau rồi cũng sẽ qua"
Nỗi đau rồi cũng sẽ qua
Và cuộc sống lại diễn ra như thường
Chỉ còn hình bóng ông thương
Mãi theo con cháu trên đường đời thôi
XIV
Cảm tác khi đọc kinh A di đà
Giở kinh A di đà
Xem những lời Phật dạy
Cõi Diêm-phù-đề này
Không làm sao thoát khổ
Chỉ một câu tụng niệm
Xướng danh Phật mà thôi
Cực lạc bày hiện rõ
Xa hẳn khỏi luân hồi
XV
Nguyện cầu cho ông
1
Sáng ra chùa Diệu Pháp
Đảnh lễ Đức Quan Âm
Cầu cho ông siêu thoát
Về cõi trời Tây phương
2
Đã qua gần chục ngày
Kể từ hôm ông mất
Tưởng chừng như trời đất
Vỡ oà trong tang thương
3
Thế là từ nay đã
Tiếng ông - chẳng còn nghe
Lời chúc ông mạnh khoẻ
Mỗi dịp tiết xuân về
4
Ông đi còn để lại
Tiếng thơm chẳng mờ phai
Xin nguyện gìn giữ mãi
Làm sáng thêm cuộc đời
XVI
"Thế là ông đã ra đi"
Thế là ông đã ra đi
Không còn được thấy mỗi khi ông cười
Không còn được tặng hoa tươi
Vào Ngày Thầy Thuốc, ông ơi, nghẹn ngào
Lòng đau hơn cả gan bào
Nhớ ông lệ chẳng thể nào ngừng rơi
Giờ còn ai nữa mà chơi
Mà được nghe kể chuyện đời nữa đây
Nhìn ngoài song cửa trời tây
Bóng ông còn mãi đâu đây chẳng nhoà
Dẫu rồi năm tháng sẽ qua...
XVII
"Tối sang chùa Thích ca"
Tối sang chùa Thích ca
Nghe kinh các Thầy tụng
Mỗi tiếng lúc ngân lên
Mà lòng như rời rụng
Ôi làm sao có thể
Dứt hết được sầu đau
Người đi - thêm trống vắng
Trời thêm xám một màu
Thắp nén hương thành kính
Lệ trào mỗi lúc mau
XVIII
"Đêm ngủ mộng ông về"
Đêm ngủ mộng ông về
Lòng càng thêm tái tê
Âm dương nay mãi cách
Khôn ngăn lệ dầm dề
XIX
"Từ lúc ông mất đi"
Từ lúc ông mất đi
Giấc ngủ thường không trọn
Lệ thấm ướt đôi mi
Mỗi khi hồi tưởng lại
Ôi biết bao kỷ niệm
Về ông vẫn còn nguyên
Bóng hình ông hiển hiện
Với gương mặt dịu hiền
Nhớ những lần có lỗi
Làm ông buồn, đâu hay
Lòng trẻ thơ lúc đó
Chỉ như giấy trắng bày
Nay ông đã đi rồi
Bao buồn thương khôn vợi
Thầm gọi tiếng "ông ơi"
Mà lòng dường rỏ huyết
XX
Nhớ ông
Nhớ ông tròng rớm lệ
Khi đang nghỉ giấc trưa
Ôi biết bao kỷ niệm
Kể sao hết cho vừa
Dậy viết vài vần vụng
Sợ rồi sẽ chóng quên
Nhìn ra ngoài ô cửa
Tưởng ông về ngay bên
XXI
"Qua rồi thời phong bao"
Qua rồi thời phong bao
Mỗi Tết về được nhận
Ông trao cho từng cháu
Để không ai thiếu phần
Nay ông không còn nữa
Giở tập ảnh ra xem
Mà lòng chừng như thấy
Đôi hàng lệ bỏng hoen
XXII
Chép trước chùa Thích ca sư nữ
Một niệm A di đà
Đưa ông về Tịnh độ
Cửa chiền hương khói toả
Dẫn đưa người bước vô
XXIII
Ghi ở chùa Diệu Pháp
Ngày tàn cơn gió lộng
Bách bộ trước cổng chiền
Cắm hương cầu Bồ tát
Cho tâm mình an nhiên